(Kính viếng hương hồn đồng chí Đại tá Trần Quang Khải, Phi công cấp 1,
Sư đoàn Không quân 371, hy sinh trong khi làm nhiệm vụ ngày 14/6/2016)
Mấy
ngày nay báo đài đưa tin dữ
Su
30 gặp nạn giữa bầu trời
Sau
vài ngày lại có máy bay rơi (Casa 212)
Thêm
chồng chất nỗi đau người dân Việt.
Sáng
hôm nay, cả ngàn người tiễn biệt
Anh
Khải về với đất mẹ yêu thương
Biết
bao người đứng chặt khắp nẻo đường
Rơi
nước mắt, nhìn Anh thêm lần cuối.
Anh
ra đi, biết bao người tiếc nuối
Hôm
vừa rồi chẳng kịp nói câu chi
Dậy
vội vàng và cất bước ra đi
Con
gái nhỏ vẫn còn đang say giấc.
Nay
Anh về nghẹn lòng - bao tiếng nấc
Giấc
mơ xưa tung cánh giữa bầu trời
Hôm
nay về, dòng nước mắt tuôn rơi
Bao
hoài bão vẫn còn đang dang dở.
Người
vợ hiền của Anh đang nức nở,
Lệ
tuôn rơi trên khóe mắt người nhà
Lệ
tuôn rơi trên đôi má mẹ cha
Khóc
thương Anh, người con còn quá trẻ.
Tiếc
thương Anh - Người Phi công mạnh mẽ
Suốt
một đời vì Tổ quốc thiêng liêng
Cả
một đời, tạm gác ước mơ riêng
Vì
nghiệp lớn, xa nhà, xa mái ấm.
Bao
mồ hôi, áo Thiên thanh đã thấm
Chẳng
có gì, ngăn nổi bước chân Anh
Để
bầu trời Tổ quốc mãi tươi xanh
Để
biển khơi, dập dìu con sóng vỗ.
Luôn
miệt mài, nơi thao trường nắng đổ
Bão
giông kia, dẫu gầm thét nát trời
Hay
biển khơi nổi giận mãi không thôi
Vì
nhiệm vụ - Anh vẫn cười tươi tắn.
Hôm
nay về, bầu trời kia vẫn nắng
Biển
quê hương sóng vẫn vỗ vào bờ
Chỉ
tội cho vợ trẻ, với con thơ
Đã
mãi mãi không còn Anh yêu nữa.
Dẫu
biết rằng, đời là chuyến đi xa
Tàu
to, nhỏ vẫn phải rời xa bến
Anh
Khải ơi, mọi người luôn yêu mến
Mãi
tin Anh - còn sống giữa cuộc đời.
Mọi
người ơi, ngừng nước mắt tuôn rơi
Hãy
mạnh mẽ cho Anh đi thật nhẹ
Đất
mẹ ơi, hãy ôm Anh thật khẽ
Đón
Anh về, sau một chuyến đi xa./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét